[Creepypasta] Find_me.pgj

Find_Me.jpg

Author: 

Translator:

Vào năm 2003, một bức ảnh miêu tả một đứa trẻ bị mất tích bắt đầu được lưu hành trên Internet. Không có bất kì chi tiết gì về đứa trẻ ngoài những gì mọi người có thể thấy trên bức ảnh và nó có thể được tìm thấy qua các công cụ tìm kiếm cụm từ “find_me.jpg”.

Trong bức ảnh là một cô bé đang mỉm cười, khoảng 8 hoặc 9 tuổi. Cô bé đang đứng một mình trước một cái xích đu, mặc chiếc váy màu tím với bông hoa trắng cài trên tóc. Tên của cô bé và nơi lần cuối cô bé được nhìn thấy không bao giờ được nhắc đến.

Tồn tại trên Internet qua email và pop-up, hàng triệu người đã biết đến cô bé, nhưng cô không bao giờ được tìm thấy. Một năm sau khi bức ảnh đầu tiên bắt đầu được lưu hành trên Internet, một bức ảnh tương tự đã được đăng tải. Dòng chữ trên bức ảnh ghi là “Hãy tìm tôi”, nhưng hình ảnh đã có thay đổi.

Cái xích đu đã bị đập gãy, phần sơn bị chóc ra và nó chỉ còn được mắc bằng một sợi dây. Cô bé trông lớn hơn, nụ cười của cô bé đã nhạt đi thay vào đó là vẻ mặt thờ ơ, và bông hoa trắng đã bắt đầu héo úa.

Năm sau bức ảnh lại xuất hiện, đúng vào ngày đó, với thay đổi nhiều hơn. Cái xích đu giờ đã gãy làm đôi, dây treo rơi xuống đất. Cô bé lại lớn hơn một chút nữa và đang khóc, bông hoa trên tóc cô đã chết hẳn và chiếc váy thì bẩn thỉu và rách nát. Chữ “Hãy tìm tôi” được viết bằng mực đỏ ở cuối bức ảnh.

Năm thứ ba khi bức ảnh lần nữa trở lại, xích đu đã biến mất và có một người đàn ông đang đứng ở chỗ đó nhìn cô bé. Cô bé trông lớn hơn, nỗi buồn của cô đã biến thành cơn tức giận và chiếc váy đã rách nát thậm tệ. Chữ “Hãy tìm tôi” được viết rất to trên bức ảnh.

Năm thứ tư, trong bức ảnh vẫn là cô bé đó, lúc này đã đến tuổi vị thành niên với một người đàn ông lạ đứng ngay sau cô, hắn đang cầm một chiếc máy ảnh trên tay. Cô bé đã bị đánh đập dã man, mặt cô đầy máu và gần như biến dạng. Cô ta đang nhìn chằm chằm với đôi mắt trống rỗng, chiếc váy thì không khác gì một tấm giẻ rách nát. Dòng chữ ở dưới lúc này viết “Xin hãy tìm tôi.”

Năm thứ năm bức ảnh vẫn quay lại nhưng cô gái giờ đã chết. Thi thể của cô được đặt thẳng đứng với một bông hoa cầm trong tay. Dòng chữ trên đó viết, “Sao bạn không tìm tôi?”

Năm thứ sáu, bức ảnh lại được lưu hành một lần nữa. Không có ai trong bức ảnh, chỉ có một cánh đồng lạ nơi đã từng có chiếc xích đu. Dòng chữ phía dưới được viết rất đơn giản, “Tôi đã tìm được bạn.”

Không lâu sau đó, hàng loạt cái chết kì lạ đã xảy ra. Tất cả đều có điểm chung. Nạn nhân luôn là nam và họ đều đã xem bức ảnh nói trên. Tất cả thi thể đều được tìm thấy trên cánh đồng với một bông hoa trắng cầm trên tay. Chữ “Tôi đã tìm được bạn.” được viết trên khuôn mặt bằng chính máu của họ, sau khi họ bị đánh đập cho đến chết.

Source: Creepypasta.org

[Creepypasta] Một phát đạn

Một phát đạn

Author:  Zetitik

Translator:

“Cha còn nhớ khi con còn là một đứa trẻ. Mẹ con và cha đã cố gắng hết mình để cho con một mái nhà, nơi con không thể bị tổn thương, vì thế mà chúng ta đã chung sống ở một nơi….râm mát của thị trấn. Khi con chỉ mới biết đi, con luôn chạy theo cha xung quanh ngôi nhà với nụ cười đáng yêu đó, cho cha thấy rằng con vẫn rất yêu cha, thậm chí sau tất cả những gì cha đã làm với gia đình này. Chắc con không biết rằng cha đã ly hôn mẹ con và giành quyền nuôi con vì bộ não của con không phát triển. Không, là một đứa trẻ thì bản năng của nó đã yêu mẹ của mình rồi,…. Đúng không con?

Dù sao thì… còn nhớ vào bữa tiệc sinh nhật lần thứ 10 của Jack, con đã vô tình trượt chân và ngã nhào vào chiếc bánh gato khổng lồ. Con đã rất xấu hổ và cảm thấy thật có lỗi, nhưng tất cả mọi người đều cười. Không phải họ cười vì con, mà là cười chung với con. Cha rửa mặt cho con, nhưng lúc đó con lại bật khóc. Con hỏi cha tại sao con lại rắc rối như vậy. Cha nói với con rằng con mới 9 tuổi, và mắc lỗi là chuyện bình thường, nhưng mắc lỗi chính là một cách giúp con trở thành người tốt hơn. Con phản đối cha gần như lập tức bằng một câu hỏi khác. “Tại sao ngã vào một chiếc bánh có thể làm con trở thành con người tốt hơn cơ chứ?” Chúng ta đều mỉm cười và bỏ qua nó, nhưng…. Việc con hỏi cha tại sao con lại là một đứa rắc rối, đã làm cha rất nhạc nhiên. Nhưng cha vẫn để nó qua đi.

Con có nhớ lần đầu tiên con đến thăm chú của con không? Và gặp người anh họ lớn hơn con một chút? Con đã rất xấu hổ khi đứng trước mặt họ, thực sự nó rất đáng yêu. Họ thấy con đứng cạnh một cái cây ở sân trước và cố gọi con ra chơi cùng, nhưng con lại chỉ trốn sau cái cây. Nhìn như thể con sắp khóc đến nơi vậy. Để cha nói cho con biết, sẽ mất rất lâu để con thoát khỏi chiếc vỏ của chính mình và chơi với mọi người, nhưng điều đó rất xứng đáng. Con đã rất gắn bó với anh họ của con, một mối gắn kết mà không ai có thể phá vỡ. Cha đoán rằng… Đó chính là con đúng không? Đó là cách mà cá tính của con được hình thành… Con luôn nhút nhát và cô đơn, nhưng khi con có một người bạn, con sẽ gắn bó chân thành với họ. Này, con cũng đã gắn bó rất chân thành với cha đúng không, mặc dù cha là cha của con? Với cách mà cha nói và hành động, cha như một người xa lạ với con. Tuy nhiên, ai đó đã từng nói, “Một người đàn ông sẽ thay đổi khi anh ta trở thành cha”. Cha đã biết từ khi con ra đời rằng, cha không thể nào làm tổn thương con.

Nhưng tất cả… đều làm điều này trở nên thật khó khăn.” Người đàn ông siết chặt khẩu súng đã lên đạn trong tay. Ông ta đứng trước một cánh cửa đang đóng, tay trái đặt trên tay nắm cửa, và chuẩn bị xông vào. “Cha không thể nói rằng con không còn là con gái cha nữa. Cha biết con vẫn còn ở đâu đó, sâu trong hình dáng con quái vật ghê tởm kia.”

Đôi mắt người đàn ông đã ngấn nước khi ông siết chặt nắm tay cửa. “Cha phải kết thúc sự chịu đựng này của con, con yêu…. Chỉ một phát đạn thôi và tất cả sẽ kết thúc. Nó sẽ rất nhanh…” Tiếng nhai gặm nhẹ nhàng phát ra từ phía sau cánh cửa, nơi ông ta đang đứng. “Cha yêu con, con yêu.” Ông nhanh chóng vặn tay nắm và đẩy cửa vào, nhìn thấy đứa con gái thân yêu của mình đầy máu me và biến dạng ở trên giường, ăn một cái xác đã thối rữa.

Chỉ cần một phát đạn.

 Source: www.creepypasta.org